Mục sư Phan Thanh Bình: Con Người
Con Người
Na-tha-na-ên nhận biết Chúa Jêsus quả là “Ðấng mà Môi-se có chép trong luật-pháp, và các đấng tiên-tri cũng có nói đến”. Bởi tri-thức thuộc-linh, Na-tha-na-ên xưng-tụng Chúa Jêsus: “Lạy thầy, thầy là Con Ðức Chúa Trời”. Thế mà khi Chúa nói với Na-tha-na-ên: “Quả-thật, quả-thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra và thiên-sứ Ðức Chúa Trời lên xuống trên Con người” (Giăng 1:45,49,51).
Ðức Chúa Jêsus không có ý phủ-nhận Ngài là “Con Ðức Chúa Trời”, nhưng Ngài muốn nhấn mạnh sứ-mạng của Ngài đến thế-gian – “Con Ðức Chúa Trời” đã trở thành “Con người” để cứu người.
Danh-hiệu của Chúa Jêsus được ghi trong Kinh-Thánh có đến 226 danh-hiệu. Tôi đã luận đến 31 danh-hiệu của Chúa Jêsus trong cuốn Chúa Jêsus Phán: Ta là … (xuất-bản năm 1993). Trong cuốn sách đó tôi có luận đến danh-hiệu Con Người của Chúa Jêsus như vầy:
Phát huy mãi tự-do cá nhân, dứt bỏ mọi ràng buộc về luân-lý, phong-tục, gạt bỏ những dư-luận phiền-hà, để đi đến một kết-luận đơn giản: sống cho mình, sống thật với mình, sống vị-kỷ. Không. Nói vậy nó lộ hẳn cái dục-vọng đê-tiện. Phải nói một cách khác để thi-vị hóa cuộc sống vị-kỷ đê-tiện. Có rồi. Ðây là cuộc sống tôn cá-thể làm vua.
Ngoài hạng người trên, mỗi người đều tự nhận mình có liên-hệ hoặc thuộc về ai. Ít nhất cũng là con của một gia-đình; nới rộng ra là con của một dòng họ; nới rộng nữa là con của một quốc-gia. Nhân-loại đã coi Khổng-Tử là con của Trung-Hoa; Platon là con của Hy-lạp; Goethe là con của Ðức; Victor Hugo là con của Pháp; Emerson là con của Mỹ; Shakespeare là con của Anh v.v. Họ được nhận là con yêu của tổ-quốc vì họ đã làm rạng danh quốc-gia họ. Dầu vậy họ vẫn là những người con theo tính-cách độc-hữu, chớ không có tính-cách bao-hàm. Nhưng Chúa Jêsus tự xưng là “Con người”. Con của người (Son of man), là con của người theo tính cách bao-hàm. Như vậy, bất-cứ quốc-gia nào, bất-cứ từng lớp xã-hội nào, hoặc bất-cứ con người nào đều có thể nhận Chúa Jêsus thuộc về mình. Trong bốn sách Tin-Lành đã ghi lại 85 lần Chúa Jêsus tự xưng là “Con người”, con của người. Ngài chẳng bao giờ xưng mình là con của bà Ma-ri. Kinh-thánh ghi lại lời Chúa Jêsus nói về sự liên-hệ giữa Ngài với bà Ma-ri và gia-đình như vầy: “Khi Chúa Jêsus còn phán cùng dân chúng, thì mẹ và các em Ngài đến đứng ngoài, muốn nói cùng Ngài. Có người thưa cùng Ngài rằng: Ðây nầy, mẹ và em thầy ở ngoài, muốn nói cùng thầy. Ngài đáp rằng: Ai là mẹ ta, ai là anh em ta? Ngài giơ tay chỉ các môn-đồ mình mà phán rằng: Nầy là mẹ ta cùng là anh em ta! Vì hễ ai làm theo ý-muốn của Cha ta trên trời, thì người đó là anh em, chị em ta, cũng là mẹ ta vậy” (Ma-thi-ơ 12:46-50).
Chúa Jêsus vốn là Ðấng Tự-Hữu Hằng Hữu. Nhưng khi Ngài giáng sanh nơi trần-thế, Ngài mang danh hiệu “Em-ma-nu-ên, nghĩa là Ðức Chúa Trời ở cùng chúng ta” (Ma-thi-ơ 1:23). Vậy nên, sự giáng-sinh của Chúa Jêsus không phải là một biến-động lịch-sử đã được hoàn-tất trọn-vẹn, để rồi hàng năm, cứ mỗi độ gió đông thổi về mang theo giá-buốt gợi lòng người hoài-niệm một sự-kiện lịch-sử đã qua.
Sự giáng-sinh của Chúa Jêsus chỉ là một biến-động khởi đầu trong một biến-động rộng lớn: Công-cuộc cứu-rỗi loài người của Ðức Chúa Trời. Là sự-kiện Ngôi Hai Ðức Chúa Trời nhập-thế. “Ngôi-Lời đã trở nên xác-thịt” (Giăng 1:14). Thiên Chúa thành người, “Ngài đã hiện ra như một người” (Phi-líp 2:8). Như vậy, sự giáng-sinh của Chúa Jêsus là một biến-động phi-thường trong cả vũ-trụ vật-chất và thế-giới thần-linh.
“Ngài đã hiện ra như một người”. Ôi kỳ-diệu thay là sự nhân-hóa Ðấng Thần-Minh, Ðấng Tạo-Hóa, là Ðức Chúa Trời vô-hạn hằng-hữu đời-đời, để lập phương-pháp thần-hóa con người tội-lỗi sâu-xa nơi trần-thế.
“Ngài đã hiện ra như một người”. Ðức Chúa Trời đã thật-sự liên-quan chặt-chẽ với con người khi chính mình Ngài bằng lòng bước vào lịch-sử con người. Nhưng chỉ khác tất cả mọi người là Ngài chẳng hề phạm tội, để hội-đủ giá-trị căn-bản, tiêu-chuẩn thánh-thiện thay con người tội-lỗi, chịu chết đền tội trên thập-tự giá, lập con đường cứu-rỗi đưa mọi người đến cùng Ðức Chúa Trời, bởi sự tiếp-nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa cách riêng-biệt cá-nhân.
Ôi phước-hạnh thay! Chúa Jêsus đã làm con của người để chúng ta có thể làm con Ðức Chúa Trời.
Mục sư Phan Thanh Bình
Thư Viện Tin Lành
www.thuvientinlanh.org
Bài Mới
Leave a Comment
You must be logged in to post a comment.