Nguồn Gốc Lễ Ngũ Tuần
Nguồn Gốc Lễ Ngũ Tuần
(Photo credit: www.wikipedia.org)
Lễ Ngũ Tuần là lễ kỷ niệm Đức Thánh Linh giáng lâm, diễn ra 50 ngày sau Lễ Phục Sinh. Trong cộng đồng Cơ Đốc, Lễ Ngũ Tuần được xem là ngày chính thức thành lập Hội Thánh.
Nguồn Gốc
Lễ Ngũ Tuần (Pentēkostē) có nguồn gốc từ Thánh Kinh Cựu Ước. Trong Cựu Ước, Lễ Ngũ Tuần còn được gọi là Lễ Các Tuần Lễ (חג השבועות) (Xuất 34:22) hay Lễ Mùa Gặt (Xuất 23:16). Lễ này được người Do Thái kỷ niệm sau khi thu hoạch mùa màng. Đây là một trong ba ngày lễ quan trọng hằng năm của người Do Thái. Một vài nhà nghiên cứu cho rằng người Do Thái tổ chức Lễ Ngũ Tuần cũng để kỷ niệm việc Đức Chúa Trời ban luật pháp cho Môi-se tại núi Sinai. Tuy nhiên ý kiến này không có những bằng chứng rõ ràng từ Thánh Kinh ủng hộ.
Đối với những người tin Chúa Giê-xu, Lễ Ngũ Tuần có một ý nghĩa đặc biệt. Theo Thánh Kinh Tân Ước, Đức Thánh Linh giáng lâm trên các Sứ Đồ và những người tin Chúa vào dịp Lễ Ngũ Tuần của người Do Thái. Sự kiện này diễn ra tại thành Giê-ru-sa-lem. Sau khi được ban Đức Thánh Linh, các môn đồ bắt đầu dùng ngoại ngữ thuật lại sự cao trọng của Đức Chúa Trời. Ký thuật trong sách Công vụ 2:1-31 chép như sau:
1. Đến ngày lễ Ngũ Tuần, môn đồ nhóm họp tại một chỗ. 2. Thình lình, có tiếng từ trời đến như tiếng gió thổi ào ào, đầy khắp nhà môn đồ ngồi. 3. Các môn đồ thấy lưỡi rời rạc từng cái một, như lưỡi bằng lửa hiện ra, đậu trên mỗi người trong bọn mình. 4. Hết thảy đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, khởi sự nói các thứ tiếng khác, theo như Đức Thánh Linh cho mình nói.
Việc Đức Thánh Linh giáng lâm trên các tín hữu đầu tiên, gây sự chú ý cho công chúng tại Giê-ru-sa-lem. Vì Lễ Ngũ Tuần là một ngày lễ quan trọng của người Do Thái, giống như ngày Tết của người Việt, người Do Thái từ nhiều quốc gia đổ về quê hương dự lễ. Những người Do Thái từ ngoại quốc trở về kinh ngạc khi thấy những người Do Thái quê mùa xứ Ga-li-lê tôn ngợi Đức Chúa Trời bằng nhiều ngoại ngữ thật lưu loát.
5. Vả, bấy giờ có người Giu-đa, kẻ mộ đạo, từ các dân thiên hạ đến, ở tại thành Giê-ru-sa-lem. 6. Lúc tiếng ấy vang ra, dân chúng chạy đến, ai nấy đều sững sờ vì mỗi người đều nghe các môn đồ nói tiếng xứ mình. 7. Chúng đều sợ hãi và lấy làm lạ mà rằng: Hết thảy người nói đó, há chẳng phải là người Ga-li-lê sao? 8. Vậy thì sao chúng ta nghe ai nấy đều nói tiếng riêng của xứ chúng ta sanh đẻ? 9. Nào người Bạt-thê, Mê-đi, Ê-la-mít, kẻ ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, Giu-đê, Cáp-ba-đốc, Bông, A-si, 10. Phi-ri-gi, Bam-phi-ly, Ê-díp-tô, đất Li-by gần Sy-ren, nào kẻ từ Rô-ma đến, 11. cả người Giu-đa hoặc người mới theo đạo Giu-đa, người Cơ-rết và A rạp nữa, chúng ta đều nghe họ lấy tiếng chúng ta mà nói những sự cao trọng của Đức Chúa Trời.12. Ai ai đều sợ hãi, không biết nghĩ làm sao, bèn nói với nhau rằng: Việc nầy là nghĩa làm sao? 13. Nhưng có kẻ lại nhạo báng rằng: Họ say rượu mới đó.
Trong khi có những người ngạc nhiên muốn tìm hiểu sự thật, cũng có một số người tìm cách gièm pha. Những người gièm pha này nói rằng các tín hữu Cơ Đốc say rượu mới. Trước dư luận của công chúng, Phi-e-rơ cùng các nhà lãnh đạo Hội Thánh đã đứng ra chính thức giải thích nguồn gốc của sự kiện này.
14. Bấy giờ, Phi-e-rơ đứng ra cùng mười một sứ đồ, cất tiếng nói với dân chúng rằng: Hỡi người Giu-đa, và mọi người ở tại thành Giê-ru-sa-lem, hãy biết rõ điều nầy, và lắng tai nghe lời ta. 15. Những người nầy chẳng phải say như các ngươi ngờ đâu, vì bây giờ mới là giờ thứ ba ban ngày. 18. Nhưng ấy là điều đấng tiên tri Giô-ên đã nói tiên tri rằng: 17. Đức Chúa Trời phán: Trong những ngày sau rốt, Ta sẽ đổ Thần ta khắp trên mọi xác-thịt; Con trai và con gái các ngươi đều sẽ nói lời tiên tri, Bọn trai trẻ sẽ thấy điềm lạ, Và các người già cả sẽ có chiêm bao, 18. Phải, trong những ngày đó, ta sẽ đổ Thần ta khắp trên các đầy tớ trai và gái ta, Chúng nó đều nói lời tiên tri; 19. Ta lại sẽ tỏ ra sự lạ lùng ở trên trời, Và dấu lạ ở dưới đất; Tức là máu, lửa, và luồng khói; 20. Mặt trời sẽ biến nên tối tăm, Mặt trăng hóa ra máu, Trước ngày lớn và vinh hiển của Chúa chưa đến; 21. Và lại ai cầu khẩn danh Chúa thì sẽ được cứu.
Trước hết, Sứ Đồ Phi-e-rơ đính chính rằng những người tin Chúa không say rượu. Theo luật của Do Thái vào lúc đó, thời giờ ban ngày dùng để làm việc, không được nhậu nhẹt; việc uống rượu giải trí chỉ được diễn ra vào chiều tối. Vì bây giờ chỉ là “giờ thứ ba của ban ngày,” tức 9 giờ sáng; cho nên việc các tín hữu say rượu chỉ là tin đồn vô căn cứ.
Sau đó, Sứ Đồ Phi-e-rơ giải thích sự việc đã xảy ra. Việc Đức Thánh Linh giáng lâm là ứng nghiệm lời Đức Chúa Trời đã phán với Tiên tri Giô-ên trong Thánh Kinh Cựu Ước. Trong những ngày cuối cùng, Đức Thánh Linh sẽ ngự trên nhiều người. Cả người nam lẫn người nữ đều được phép rao truyền sứ điệp của Đức Chúa Trời. Các thanh niên sẽ có khải tượng và những người già sẽ được Chúa mặc khải.
Sứ đồ Phi-e-rơ giải thích thêm cho công chúng Giê-ru-sa-lem nguồn gốc sâu xa của sự kiện này. Đức Chúa Giê-xu, Đấng từng sống, giảng Phúc Âm, làm các phép lạ ở giữa họ; Người mà họ đã nộp cho Tổng đốc Phi-lát giết cách đây 50 ngày, chính là Đấng Cứu Tinh mà Vua Đa-vít, tổ phụ họ, đã nhắc đến. Đức Chúa Giê-xu đã chết và đã sống lại theo chương trình của Đức Chúa Trời. Hiện nay Ngài đang ngồi bên cạnh Đức Chúa Trời.
22. Hỡi người Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời nầy: Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét, tức là Người mà Đức Chúa Trời đã dùng làm việc quyền phép, sự lạ và dấu lạ ở giữa các ngươi, để làm chứng cho Người trong vòng các ngươi, như chính các ngươi đều biết. 23. Người đó bị nộp, theo ý định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, các ngươi đã mượn tay độc ác mà đóng đinh Người trên thập tự giá và giết đi. 24. Nhưng Đức Chúa Trời đã khiến Người sống lại, bứt đứt dây trói của sự chết, vì nó không thể giữ Người lại dưới quyền nó. 25. Bởi chưng vua Đa-vít có nói về Người rằng: Tôi từng thấy Chúa ở trước mặt tôi luôn, Vì Ngài ở bên hữu tôi, hầu cho tôi chẳng bị rúng động chút nào. 26. Bởi cớ đó, lòng tôi vui vẻ, lưỡi tôi mừng rỡ, Và xác thịt tôi cũng sẽ yên nghỉ trong sự trông cậy; 27. Vì Chúa sẽ chẳng để linh hồn tôi nơi âm phủ, Và chẳng cho Đấng Thánh của Ngài hư nát đâu. 28. Chúa đã cho tôi biết đường sự sống; Cũng sẽ cho tôi đầy lòng vui mừng trước mặt Ngài. 29. Hỡi anh em, ta thật có thể nói cách vững vàng với anh em về tổ Đa-vít rằng người đã chết và chôn rồi, ngày nay mồ mả người còn ở giữa chúng ta. 30. Nhưng, vì người là đấng tiên tri, và biết Đức Chúa Trời đã thề hứa với người sẽ cho một hậu tự người ngồi trên ngai mình, 31. thì người đã thấy trước và nói trước về sự sống lại của Đấng Christ rằng: Ngài chẳng bị để nơi âm phủ, và xác thịt Ngài chẳng thấy sự hư nát.
Sứ đồ Phi-e-rơ khẳng định Đức Chúa Giê-xu đã sống lại. Ông và những người tin Chúa sẵn sàng làm chứng cho sự thật đó. Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nhắc lại việc Đức Chúa Giê-xu về trời cách đó 10 ngày. Trước khi về trời, Đức Chúa Giê-xu hứa ban Đức Thánh Linh cho những người trông đợi Ngài. Và việc mà công chúng đang thấy đây chính là việc Đức Chúa Giê-xu làm trọn điều Ngài đã hứa.
32. Đức Chúa Jêsus nầy, Đức Chúa Trời đã khiến sống lại, và chúng ta thảy đều làm chứng về sự đó. 33. Vậy, sau khi Ngài đã được đem lên bên hữu Đức Chúa Trời, và từ nơi Cha đã nhận lấy Đức Thánh Linh mà Cha đã hứa ban cho, thì Ngài đổ Đức Thánh Linh ra, như các ngươi đang thấy và nghe.
Kết thúc lời giải thích, Sứ đồ Phi-e-rơ nhắc lại Đức Chúa Giê-xu chính là Đấng Christ, là Đấng Cứu Tinh, mà Vua Đa-vít đã nói. Ngài đã chết, đã sống lại và đang ngự trên trời. Ngài chính là Đấng mà người Do Thái hằng trông chờ.
34. Vì vua Đa-vít chẳng hề lên trời, nhưng chính người có nói: Chúa đã phán cùng Chúa tôi rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, 35. Cho đến chừng nào ta để kẻ thù nghịch ngươi dưới chân ngươi, đặng làm bệ cho ngươi. 36. Vậy, cả nhà Y-sơ-ra-ên khá biết chắc rằng Đức Chúa Trời đã tôn Jêsus nầy, mà các ngươi đã đóng đinh trên thập tự giá, làm Chúa và Đấng Christ.
Sau khi nghe lời trình bày của Sứ đồ Phi-e-rơ, nhiều người Do Thái hiểu rõ sự thật. Lòng họ được cảm động và họ đã hỏi Sứ đồ Phi-e-rơ họ cần phải làm gì. Sứ đồ Phi-e-rơ giải thích: Lời hứa về sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời dành cho họ là người Do Thái, cho con cháu họ, và cho cả các dân tộc ở xa. Họ cần phải ăn năn tội lỗi mình, tin nhận Chúa Giê-xu, nhận thánh lễ báp-têm; và rồi họ sẽ được nhận Đức Thánh Linh.
37. Chúng nghe bấy nhiêu lời, trong lòng cảm động, bèn hỏi Phi-e-rơ và các sứ đồ khác rằng: Hỡi anh em, chúng ta phải làm chi? 38. Phi-e-rơ trả lời rằng: Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-tem, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh. 39. Vì lời hứa thuộc về các ngươi, con cái các ngươi, và thuộc về hết thảy mọi người ở xa, tức là bao nhiêu người mà Chúa là Đức Chúa Trời chúng ta sẽ gọi. 40. Phi-e-rơ lại lấy nhiều lời giảng nữa mà giục lòng và khuyên lơn chúng rằng: Các ngươi khá cứu mình thoát khỏi giữa dòng dõi gian tà nầy!
Tác giả sách Công Vụ Các Sứ Đồ cho biết trong ngày hôm đó, có ba ngàn người tin nhận Chúa và gia nhập vào Hội Thánh. Những tân tín hữu tham gia vào sinh hoạt của người tin Chúa qua việc học Kinh Thánh bằng cách lắng nghe lời dạy của các Sứ Đồ, tương giao với những người cùng đức tin, dự thánh lễ Tiệc Thánh và cầu nguyện với Chúa. Các nhà nghiên cứu lịch sử Hội Thánh cho rằng Lễ Ngũ Tuần vào dịp Đức Thánh Linh giáng lâm chính là ngày Hội Thánh được thành lập.
41. Vậy, những kẻ nhận lời đó đều chịu phép báp-tem; và trong này ấy, có độ ba ngàn người thêm vào Hội thánh. 42. Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện. 43. Mọi người đều kính sợ vì có nhiều sự kỳ phép lạ làm ra bởi các sứ đồ. 44. Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung.
Thời Gian
Theo Thánh Kinh Cựu Ước, Lễ Ngũ Tuần được tổ chức 7 tuần lễ, tức 50 ngày, sau Lễ Vượt Qua (Lê Vi Ký 23:15-21, Phục Truyền 16:1, 9-12). Vì Đức Chúa Giê-xu và các môn đồ dự lễ Vượt Qua và tối thứ Năm, nên Lễ Ngũ Tuần, diễn ra 50 ngày sau đó, cũng xảy ra vào thứ Năm.
Trong cộng đồng Cơ Đốc giáo, Lễ Ngũ Tuần được kỷ niệm 50 ngày sau khi Đức Chúa Giê-xu sống lại. Vì Đức Chúa Giê-xu sống lại vào ngày Chúa Nhật, nên Lễ Ngũ Tuần, diễn ra 50 ngày sau đó, cũng xảy ra vào ngày Chúa Nhật. Lễ Ngũ Tuần của Cơ Đốc giáo chậm hơn Lễ Ngũ Tuần của người Do Thái ba ngày.
Tên Gọi
Như đã nói ở trên, Lễ Ngũ Tuần diễn ra 50 ngày sau Lễ Vượt Qua, hay 50 ngày sau Lễ Phục Sinh. Trong nguyên văn Hy Lạp, lễ Ngũ Tuần được viết là Πεντηκοστή [ἡμέρα, có nghĩa là ngày thứ năm mươi. Do đó, tên của lễ này được các dịch giả Kinh Thánh dịch sang tiếng Việt là Lễ Ngũ Tuần. Chữ “tuần” trong Hán Việt nghĩa là mười, như chữ tuần trong tuổi lục tuần, tức 60 tuổi, chứ không có nghĩa là một tuần lễ 7 ngày.
Ý Nghĩa
Người Do Thái kỷ niệm Lễ Ngũ Tuần để vui mừng tạ ơn phước hạnh Chúa ban cho một mùa màng sung túc. Người tin Đức Chúa Giê-xu kỷ niệm Lễ Ngũ Tuần để vui mừng tạ ơn Chúa về sức sống sung mãn được ban cho qua Đức Thánh Linh.
Tại tháp Ba-bên, khi con người chống lại Đức Chúa Trời, ngôn ngữ của loài người bị phân rẽ. Dự án xây tháp Ba-bên, bày tỏ sự kiêu ngạo chống nghịch Đức Chúa Trời, đã bị thất bại. Từ đó, nhân loại càng xa cách Đức Chúa Trời và xa cách nhau. Vào dịp Lễ Ngũ Tuần, Tin Lành cứu rỗi của Đức Chúa Trời được công bố rõ ràng. Sự cứu rỗi đó không còn là ưu tiên dành cho người Do Thái nữa nhưng được mở rộng cho mọi dân tộc. Đức Thánh Linh ban khả năng nói ngoại ngữ cho các tín hữu. Họ được trang bị để làm chứng nhân mang lại sự hòa giải giữa người với Đức Chúa Trời và giữa người với nhau.
Lễ Ngũ Tuần đánh dấu ấn chứng của Đức Thánh Linh trên Hội Thánh. Đức Chúa Giê-xu đã làm tròn lời hứa của Ngài về việc ban Đức Thánh Linh (Giăng 16:7-11). Trách nhiệm của Hội Thánh là truyền rao sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời qua Đức Chúa Giê-xu cho những người chưa biết Chúa hoặc vẫn đang hiểu lầm về Ngài. Đức Chúa Giê-xu muốn Tin Lành đó phải được công bố cho mọi dân tộc thuộc mọi miền trên trái đất (Công Vụ 1:8).
Phước Nguyên
www.thuvientinlanh.org
Tháng 5/2012
Bài Mới
Leave a Comment
You must be logged in to post a comment.