Sao Các Ngươi Ở Đây?
“Anh em các ngươi sẽ ra trận, còn các ngươi lại ở đây sao?” (Dân 32:6)
Có những bổn phận bắt buộc đối với những người có liên hệ bà con với nhau. Người Ru-bên và người Gát sẽ thiếu tình huynh đệ nếu họ chỉ giành chủ quyền trên phần đất đã chiếm được, rồi bỏ mặc các chi tộc khác của Y-sơ-ra-ên đi đánh chiếm phần đất còn lại một mình.
Cũng vậy, chúng ta đã thừa hưởng rất nhiều tiện nghi do những nỗ lực và sự hy sinh cam khổ của các thánh đồ trong quá khứ, và nếu chúng ta không đóng góp những năng lực tốt nhứt của mình cho Hội Thánh của Ðấng Christ thì chúng ta không xứng đáng được kể vào hàng ngũ của Hội Thánh.
Có người đang tranh đấu chống lại những sai lầm do con người gây ra hoặc cứu những người hư mất giữa chốn hoang tàn đổ nát; và nếu chúng ta vẫn khoanh tay ngồi không, chúng ta cần phải được cảnh cáo; nếu không, lời nguyền rủa tại Mê-rôm có thể giáng trên chúng ta. Vị Chủ Vườn Nho đã nói: “Sao các ngươi đứng không cả ngày ở đây?” Những người ăn không ngồi rồi đó phải biện hộ làm sao?
Việc mỗi cá nhân phải đích thân phục vụ Đức Chúa Jesus, và điều đó phải trở thành nhiệm vụ của tất cả mọi người, bởi vì có nhiều người đã hoàn thành trách nhiệm một cách vui vẻ. Công khó của các giáo sĩ tận tụy và của các mục sư nhiệt thành khiến chúng ta phải xấu hổ nếu cứ biếng nhác ngồi lì một chỗ.
Tránh né thử thách là cám dỗ đối với những người đang sống thoải mái tại Si-ôn: Họ muốn tránh không chịu mang thập tự nhưng vẫn muốn được đội mão miện vinh quang. Ðối với những người đó, đề tài suy gẫm tối nay thật là thích hợp.
Nếu Đấng Cao Quý nhất phải chịu thử thách trong lửa thì tại sao chúng ta được thoát khỏi lò thử luyện? Nếu kim cương phải chịu cho bánh xe mài giũa, làm sao chúng ta trở nên hoàn hảo nếu không chịu cam khổ. Ai đã truyền cho gió ngưng thổi vì thuyền của chúng ta đang giữa biển sâu? Tại sao và vì lý do gì chúng ta lại muốn được đối xử khá hơn Chúa chúng ta? Con Đầu Lòng đã chịu đòn vọt thì tại sao những đứa em lại thoát khỏi?
Đối với một chiến binh thập tự, chỉ có sự kiêu ngạo hèn nhát mới chọn giường êm nệm ấm. Một người thật khôn ngoan phải là người trước hết đầu phục ý muốn của Ðức Chúa Trời, lớn lên trong năng lực của ân điển và thỏa nguyện với điều đó; và rồi biết thâu góp hoa huệ nơi chân thập tự; và như Sam-sôn, biết đi tìm mật ong trong thây của sư tử.
Charles Spurgeon
Lời Sống Hằng Ngày
Nhà Xuất Bản Tin Lành (1972)
Thư Viện Tin Lành
Hiệu đính (2012)
May 22, 2012
Kinh Thánh Tham Khảo: Dân Số Ký 32:1-32 – Bản Dịch 2011
1. Lúc bấy giờ con cháu Ru-bên và con cháu Gát đã làm chủ nhiều đàn súc vật đông đúc. Khi họ thấy miền Gia-xe và miền Ghi-lê-át là nơi thích hiệp để nuôi các đàn súc vật, 2. con cháu Ru-bên và con cháu Gát đến nói với Mô-sê, Tư Tế Ê-lê-a-xa, và các vị lãnh đạo của hội chúng rằng, 3. “A-ta-rốt, Ði-bôn, Gia-xe, Nim-ra, Hếch-bôn, Ê-lê-a-lê, Sê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn, 4. những vùng mà CHÚA đã đánh bại trước mặt hội chúng I-sơ-ra-ên là những vùng thật tốt cho việc nuôi bầy súc vật, và các tôi tớ ông có nhiều bầy súc vật.” 5. Họ nói tiếp, “Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, xin ban những vùng đất ấy cho các tôi tớ ông làm sản nghiệp. Xin đừng bắt chúng tôi phải qua bên kia Sông Giô-đanh.”
6. Nhưng Mô-sê nói với con cháu Gát và con cháu Ru-bên, “Anh em của anh em sẽ ra trận mà anh em ngồi đây sao? 7. Tại sao anh em làm nản lòng dân I-sơ-ra-ên trong việc đi qua chiếm xứ mà CHÚA đã ban cho họ? 8. Tổ phụ anh em đã làm như vậy, khi tôi sai họ từ Ca-đe Ba-nê-a đi do thám xứ. 9. Khi họ đến Khe Ếch-côn và nhìn thấy xứ, rồi trở về xui cho dân nản lòng không muốn vào xứ mà CHÚA đã ban cho họ. 10. CHÚA đã nổi giận trong ngày đó và thề rằng, 11. ‘Chắc chắn không một ai trong dân đã ra khỏi Ai-cập từ hai mươi tuổi trở lên sẽ thấy xứ mà Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, I-sác, và Gia-cốp, vì chúng đã không hết lòng tin tưởng và theo Ta, 12. ngoại trừ Ca-lép con của Giê-phu-nê người Kê-nít, và Giô-sua con của Nun, vì họ đã hết lòng tin tưởng và theo CHÚA.’ 13. Cơn giận của CHÚA đã nổi bừng lên đối với dân I-sơ-ra-ên. Ngài đã khiến họ đi lang thang bốn mươi năm trong đồng hoang, cho đến khi mọi người trong thế hệ đã làm điều tội lỗi trước mặt CHÚA đó đều qua đời. 14. Nầy, bây giờ anh em tính nổi lên thay cho cha anh mình, những người tội lỗi, làm gia tăng cơn giận của CHÚA đối với I-sơ-ra-ên nữa sao? 15. Nếu anh em quyết định lìa bỏ Ngài, Ngài sẽ lìa bỏ anh em trong đồng hoang, và như thế anh em sẽ tiêu diệt cả dân nầy.”
16. Những người đó đến gần Mô-sê và nói, “Chúng tôi xin được xây cất các ràn cho các đàn chiên chúng tôi, xây dựng thành trì cho các con nhỏ chúng tôi, 17. rồi chúng tôi sẽ lập tức cầm binh khí mình đi tiên phong trước dân I-sơ-ra-ên cho đến khi chúng tôi đem họ vào nơi sẽ được chia cho họ, trong khi đó các con nhỏ chúng tôi đã được ở trong các thành kiên cố, vì các dân bản xứ vẫn còn đó. 18. Chúng tôi sẽ không trở về nhà mình cho đến khi toàn thể dân I-sơ-ra-ên đã vào nhận lấy phần cơ nghiệp của mình. 19. Chúng tôi sẽ không chia phần cơ nghiệp với họ bên kia Sông Giô-đanh hoặc những vùng xa hơn ở bên đó, bởi vì phần cơ nghiệp của chúng tôi ở phía đông nầy của Sông Giô-đanh.”
20. Mô-sê nói với họ, “Nếu anh em làm điều nầy: Anh em sẽ cầm lấy binh khí mình đi trước mặt CHÚA vào trận mạc, 21. tất cả anh em phải mang vũ khí mình đi qua Sông Giô-đanh trước mặt CHÚA cho đến khi Ngài đã đuổi tất cả quân thù của Ngài khỏi mặt Ngài, 22. và cả xứ bị khuất phục trước mặt CHÚA, rồi sau đó anh em mới trở về, bấy giờ anh em sẽ được xem như đã làm xong trách nhiệm đối với CHÚA và đối với dân I-sơ-ra-ên, rồi xứ nầy sẽ được xem là phần sản nghiệp của anh em trước mặt CHÚA. 23. Nếu anh em không làm điều ấy, anh em sẽ mắc tội trước mặt CHÚA; và chắc chắn anh em sẽ chuốc lấy hậu quả của tội lỗi đó cho mình. 24. Hãy xây dựng thành trì cho các con nhỏ của anh em, hãy xây cất các ràn cho các đàn chiên và dê của anh em, và hãy nhớ giữ lời anh em đã hứa.”
25. Bấy giờ con cháu Gát và con cháu Ru-bên nói với Mô-sê, “Các tôi tớ chúa sẽ làm y như chúa truyền. 26. Các con trẻ chúng tôi, vợ chúng tôi, các đàn súc vật chúng tôi, và tất cả bầy gia súc của chúng tôi sẽ ở lại trong các thành trong miền Ghi-lê-át, 27. nhưng các tôi tớ chúa sẽ đi qua Sông Giô-đanh. Ai nấy sẽ trang bị để ra chiến trường, hầu đánh trận cho CHÚA, như ngài truyền.”
28. Mô-sê ban lịnh về họ cho Tư Tế Ê-lê-a-xa, cho Giô-sua con của Nun, và cho các thủ lãnh của các chi tộc I-sơ-ra-ên. 29. Mô-sê nói với họ, “Nếu con cháu Gát và con cháu Ru-bên mỗi người đều mang lấy khí giới của mình đi ra đánh trận trước mặt CHÚA, nếu họ cùng đi qua Sông Giô-đanh với anh em và nếu đất đó bị khuất phục trước mặt anh em, anh em hãy ban cho họ miền Ghi-lê-át làm sản nghiệp; 30. nhưng nếu họ không mang lấy vũ khí đi qua Sông Giô-đanh với anh em, họ sẽ nhận phần sản nghiệp của họ ở giữa anh em trong đất Ca-na-an.”
31. Con cháu Gát và con cháu Ru-bên bèn trả lời, “Như CHÚA đã truyền cho các tôi tớ Ngài thế nào, chúng tôi sẽ làm y như thế đó. 32. Chúng tôi sẽ mang vũ khí đi qua sông trước mặt CHÚA, để vào chiếm đất Ca-na-an, nhưng phần sản nghiệp chúng tôi sẽ nằm phía bên nầy Sông Giô-đanh.”
Bản Dịch 2011