Chú Giải Kinh Thánh: II Cô-rinh-tô Chương 1
Chú Giải Kinh Thánh
II Cô-rinh-tô: Chương 1
1. Phao-lô, theo ý muốn Ðức Chúa Trời làm sứ đồ của Ðức Chúa Jesus Christ, và Ti-mô-thê, người anh em, gởi cho hội thánh của Ðức Chúa Trời tại Cô-rinh-tô, cùng với tất cả các thánh đồ ở khắp vùng A-chai: 2. Nguyện ân điển và bình an từ Ðức Chúa Trời, Cha của chúng ta, và từ Chúa, là Ðức Chúa Jesus Christ, ban cho anh em.
3. Chúc tụng Ðức Chúa Trời, và cũng là Cha của Ðức Chúa Jesus Christ, Chúa của chúng ta, là Cha nhân từ và Ðức Chúa Trời an ủi, 4. là Đấng đang an ủi chúng ta trong mọi hoạn nạn, để chúng ta có thể an ủi những người khác trong mọi hoạn nạn của họ bằng niềm an ủi mà chính chúng ta đã được Ðức Chúa Trời an ủi. 5. Bởi vì, như sự đau khổ của Ðấng Christ trên chúng ta càng nhiều chừng nào, qua Ðấng Christ, chúng ta càng nhận được nhiều an ủi chừng nấy.
6. Vì vậy, nếu chúng tôi gặp hoạn nạn, đó là vì sự an ủi và sự cứu rỗi của anh em; nếu chúng tôi được khích lệ, đó là vì sự an ủi của anh em; sự khích lệ của anh em gia tăng khi chịu đựng những đau khổ, như chúng tôi đã từng đau khổ. 7. Hy vọng của chúng tôi về anh em thật vững vàng, bởi vì chúng tôi biết rằng anh em đang dự phần trong những đau khổ, anh em cũng được dự phần trong sự an ủi như vậy.
8. Thưa anh em! Chúng tôi không muốn anh em không biết về những hoạn nạn đã xảy ra cho chúng tôi tại A-si-a; chúng tôi bị đàn áp, chống đối quá sức, đến nỗi chúng tôi thậm chí không còn hy vọng sống nữa. 9. Vì chúng tôi đã nhận án tử hình cho mình, cho nên chúng tôi không tin cậy vào chính mình nữa, nhưng vào Ðức Chúa Trời, là Ðấng đã nâng người chết sống lại. 10. Ngài đã cứu chúng tôi thoát khỏi cái chết khủng khiếp như vậy, và Ngài sẽ giải cứu chúng tôi; chúng tôi đặt hy vọng nơi Ngài rằng Ngài vẫn giải cứu chúng tôi; 11. xin anh em hãy hiệp với chúng tôi trong lời cầu nguyện, để nhờ nhiều người, chúng tôi được ơn, và do đó, nhiều người sẽ vì cớ chúng tôi dâng lời tạ ơn.
12. Ðây là điều chúng tôi hãnh diện: Lương tâm chúng tôi làm chứng rằng chúng tôi đã cư xử ở giữa thế gian, và bây giờ lại nhiều hơn đối với anh em, trong sự thuần khiết và chân thành của Ðức Chúa Trời; và không phải bằng sự khôn ngoan xác thịt, nhưng bằng ân điển của Ðức Chúa Trời. 13. Bởi vì chúng tôi viết cho anh em không gì khác hơn những điều anh em đã đọc và hiểu; tôi hy vọng, đến kết cuộc, anh em sẽ hiểu, 14. như anh em đã hiểu chúng tôi phần nào rằng: Chúng tôi là niềm hãnh diện của anh em, cũng như anh em là niềm hãnh diện của chúng tôi, trong ngày của Ðức Chúa Jesus, là Chúa của chúng ta.
15. Và với sự tin tưởng này, tôi đã dự định từ trước sẽ đến thăm anh em, để anh em có thể được phước lần thứ hai; 16. rồi nhờ anh em, đi qua Ma-xê-đô-ni-a; và từ Ma-xê-đô-ni-a trở lại với anh em, và từ anh em, đi Giu-đê. 17. Có phải tôi nhẹ dạ khi dự định như vậy hay không? Hay là những gì tôi dự định là dự định theo xác thịt, nên tôi đã nói: “Phải, Phải” và “Không, Không” chăng? 18. Bởi vì Ðức Chúa Trời, là Ðấng Thành Tín, biết lời mà chúng tôi nói với anh em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không.” 19. Bởi vì Con của Ðức Chúa Trời, là Ðức Chúa Jesus Christ, Ðấng mà chúng tôi, là tôi, Sin-vanh, và Ti-mô-thê, đã rao giảng giữa anh em không phải là vừa “Phải” và vừa “Không,” nhưng trong Ngài luôn luôn là “Phải.” 20. Bất kể bao nhiêu lời hứa của Ðức Chúa Trời ở trong Ngài đều là “Phải” cả. Vì thế nhờ Ngài chúng ta có thể nói “A-men” và dâng vinh hiển về Ðức Chúa Trời.
21. Đấng đã xác nhận chúng tôi với anh em về Ðấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi, là Đức Chúa Trời. 22. Ngài cũng đã ấn chứng chúng ta, và ban Ðức Thánh Linh làm bảo chứng trong lòng chúng ta.
23. Tuy nhiên, có Ðức Chúa Trời làm chứng, tôi nói với linh hồn mình rằng tôi chưa trở lại Cô-rinh-tô như dự định bởi vì tôi muốn dung thứ anh em; 24. không phải chúng tôi có quyền gì trên đức tin của anh em, nhưng chúng tôi chỉ là những bạn đồng lao cùng vui với anh em, vì anh em đang đứng vững trong đức tin.
1. Phao-lô, theo ý muốn Đức Chúa Trời, làm sứ đồ Đức Chúa Jêsus Christ, cùng người anh em chúng ta là Ti-mô-thê, gởi cho Hội thánh của Đức Chúa Trời ở thành Cô-rinh-tô, và cho hết thảy thánh đồ ở khắp xứ A-chai: 2. nguyền xin anh em được ân điển và sự bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus Christ!3. Chúc tạ Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, là Cha hay thương xót, là Đức Chúa Trời ban mọi sự yên ủi. 4. Ngài yên ủi chúng tôi trong mọi sự khốn nạn, hầu cho nhơn sự yên ủi mà Ngài đã yên ủi chúng tôi, thì chúng tôi cũng có thể yên ủi kẻ khác trong sự khốn nạn nào họ gặp! 5. Vì như những sự đau đớn của Đấng Christ chan chứa trong chúng tôi thể nào, thì sự yên ủi của chúng tôi bởi Đấng Christ mà chứa chan cũng thể ấy. 6. Như vậy, hoặc chúng tôi gặp hoạn nạn, ấy là cho anh em được yên ủi và được rỗi; hoặc chúng tôi được yên ủi, ấy là cho anh được em yên ủi, mà sự yên ủi đó được hiện ra bởi anh em chịu cách nhịn nhục những sự đau đớn mà chúng tôi cùng chịu. 7. Sự trông cậy của chúng tôi về anh em thật vững vàng; vì biết rằng bởi anh em có phần trong sự đau đớn, thì cũng có phần trong sự yên ủi vậy.8. Vả, hỡi anh em, chúng tôi không muốn để anh em chẳng biết sự khốn nạn đã xảy đến cho chúng tôi trong xứ A-si, và chúng tôi đã bị đè nén quá chừng, quá sức mình, đến nỗi mất lòng trông cậy giữ sự sống. 9. Chúng tôi lại hình như đã nhận án xử tử, hầu cho chúng tôi không cậy mình, nhưng cậy Đức Chúa Trời là Đấng khiến kẻ chết sống lại. 10. Ấy chính Ngài đã cứu chúng tôi khỏi sự chết lớn dường ấy, và sẽ cứu chúng tôi; phải, chúng tôi còn mong Ngài sẽ cứu chúng tôi nữa. 11. Chính anh em lấy lời cầu nguyện mà giúp đỡ chúng tôi, hầu cho chúng tôi nhờ nhiều người cầu nguyện mà được ơn, thì cũng nên dịp cho nhiều người vì cớ chúng tôi mà tạ ơn nữa.12. Còn như cái điều làm vẻ vang cho chúng tôi, ấy là lương tâm chúng tôi làm chứng rằng mình lấy sự thánh sạch và thật thà đến bởi Đức Chúa Trời mà ăn ở trong thế gian nầy, nhất là đối với anh em, không cậy sự khôn ngoan theo tánh xác thịt, nhưng cậy ơn của Đức Chúa Trời. 13. Vì chúng tôi chẳng viết cho anh em sự gì khác hơn những điều anh em đọc trong thơ chúng tôi và chính mình anh em nhận biết; và tôi lại mong anh em nhận biết cho đến cuối cùng, 14. cũng như anh em đã nhận biết ít nhiều rồi: ấy là chúng tôi làm vẻ vang cho anh em, khác nào anh em cũng làm vẻ vang cho chúng tôi trong ngày Đức Chúa Jêsus chúng ta.15. Bởi sự trông cậy đó, trước đây tôi có định đi thăm anh em, hầu giúp cho anh em được ơn bội phần. 16. Tôi định trải qua nơi anh em rồi đi xứ Ma-xê-đoan, lại từ Ma-xê-đoan trở về nơi anh em, tại nơi đó, anh em cho đưa tôi qua xứ Giu-đê. 17. Tôi định ý như vậy, nào có phải bởi tôi nhẹ dạ sao? Hãy là tôi theo xác thịt mà quyết định, đến nỗi nơi tôi khi thì phải khi thì chăng sao? 18. Thật như Đức Chúa Trời là thành tín, lời chúng tôi nói với anh em cũng chẳng phải khi thì phải khi thì chăng vậy. 19. Con Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Jêsus Christ, mà chúng tôi, tức là tôi với Sin-vanh và Ti-mô-thê, đã giảng ra trong anh em, chẳng phải là vừa phải vừa chăng đâu; nhưng trong Ngài chỉ có phải mà thôi. 20. Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói “A-men,” làm sáng danh Đức Chúa Trời. 21. Vả, Đấng làm cho bền vững chúng tôi với anh em trong Đấng Christ, và đã xức dầu cho chúng tôi, ấy là Đức Chúa Trời; 22. Ngài cũng lấy ấn mình mà đóng cho chúng tôi và ban của tin Đức Thánh Linh trong lòng chúng tôi. 23. Tôi cầu Đức Chúa Trời lấy linh hồn tôi làm chứng rằng, ấy là tại nể anh em mà tôi chưa đi đến thành Cô-rinh-tô; 24. chớ không phải chúng tôi muốn cai trị đức tin anh em, nhưng chúng tôi muốn giúp thêm sự vui của anh em, vì anh em đứng vững vàng trong đức tin.
Chú Thích: II Cô-rinh-tô Chương: 1
V00B47C001
Tài Liệu: Đèn Linh Ministry
Thư Viện Tin Lành
www.thuvientinlanh.org
Đọc thêm: