Chú Giải Kinh Thánh: I Cô-rinh-tô Chương 7
Chú Giải Kinh Thánh
I Cô-rinh-tô: Chương 7
1. Bây giờ, hãy thảo luận về những vấn đề anh em đã viết: “Một người đàn ông không đụng chạm một người đàn bà thì tốt.” 2. Tuy nhiên, để tránh tình trạng gian dâm, mỗi người đàn ông nên có vợ của mình, mỗi người đàn bà nên có chồng của mình. 3. Chồng hãy làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy. 4. Vợ không có quyền trên thân thể của mình, nhưng là chồng; cũng vậy bây giờ, chồng không có quyền trên thân thể của mình, nhưng là vợ. 5. Đừng khước từ nhau, nếu không phải bởi sự đồng thuận, dành một thời gian, để chuyên tâm cầu nguyện, và rồi, hãy trở lại với nhau giống như trước, để Sa-tan không thể cám dỗ anh chị em, qua sự thiếu tự chế của anh chị em.
6. Điều tôi nói đây là sự nhân nhượng chứ không phải là mệnh lệnh. 7. Tôi muốn mọi người đều như tôi. Nhưng mỗi người có ơn riêng của mình từ Đức Chúa Trời; thật vậy người có ơn nầy, người có ơn khác. 8. Bây giờ, tôi nói với những người còn độc thân và những góa phụ, nếu họ ở được như tôi thì tốt cho họ. 9. Nhưng nếu họ không thể tự chế, thì nên lập gia đình, bởi vì thà lập gia đình còn hơn là bị dục tình un đốt.
10. Bây giờ, đối với những người đã lập gia đình, thì tôi – nhưng không phải tôi mà là Chúa – truyền lệnh nầy: Vợ không được bỏ chồng, 11. nhưng nếu đã rời khỏi chồng, thì phải ở vậy không lập gia đình, hoặc phải làm hòa lại với chồng. Chồng cũng không được ly dị vợ.
12. Bây giờ, đối với những người còn lại, thì tôi – tôi chứ không phải là Chúa – nói rằng: Nếu một anh em nào có vợ không tin Chúa, nhưng người nầy bằng lòng chung sống với mình, thì người ấy không được ly dị nàng. 13. Nếu một phụ nữ có chồng không tin Chúa, nhưng người đó bằng lòng chung sống với nàng, thì nàng không được ly dị chồng. 14. Bởi vì người chồng không tin Chúa sẽ nhờ vợ được thánh hóa; còn người vợ không tin Chúa sẽ nhờ chồng được thánh hóa; nếu không, thì các con của anh chị em không được thanh sạch, nhưng bây giờ chúng đều được thánh hóa.
15. Tuy nhiên, nếu người không tin Chúa tự phân rẽ, thì hãy để người ấy tự phân rẽ; anh em hoặc chị em không bị ràng buộc gì trong trường hợp nầy. Bởi vì Đức Chúa Trời đã gọi chúng ta vào trong sự hòa bình. 16. Hỡi người làm vợ, biết đâu chị em lại cứu được chồng mình? Hỡi người làm chồng, biết đâu anh em lại cứu được vợ mình?
17. Vì vậy, mỗi người hãy sống theo sự chỉ định của Chúa cho mỗi người, theo sự kêu gọi của Đức Chúa Trời cho mỗi người. Và đây là điều tôi đã truyền dạy trong tất cả các Hội Thánh.
18. Có ai được kêu gọi khi đã cắt bì hay không? Người đó đừng bỏ sự cắt bì. Có ai chưa chịu cắt bì mà được kêu gọi hay không? Người đó không phải cắt bì. 19. Cắt bì không quan trọng, và không cắt bì cũng không quan trọng; điều quan trọng là vâng giữ những điều răn của Đức Chúa Trời. 20. Mỗi người đã được kêu gọi trong tình trạng nào, người đó đang được kêu gọi để ở trong tình trạng như vậy. 21. Anh chị em là nô lệ khi được kêu gọi chăng? Anh chị em đừng bận tâm về điều đó; nhưng nếu anh chị em có thể được tự do, hãy nắm lấy cơ hội. 22. Một người đang là nô lệ, được Chúa kêu gọi, là người tự do trong Chúa. Cũng vậy, một người đang tự do, lúc được kêu gọi, thì trở nên nô lệ của Đấng Christ. 23. Với cái giá mà anh chị em đã được mua chuộc, đừng trở thành nô lệ cho loài người. 24. Anh em ơi! Mỗi người đã ở trong vị trí nào lúc được kêu gọi, hãy cứ ở tại nơi đó với Đức Chúa Trời
25. Bây giờ, luận về vấn đề trinh tiết, tôi không có mệnh lệnh của Chúa; nhưng bởi ơn thương xót của Chúa, tôi cho một ý kiến đáng tin cậy. 26. Do nhu cầu hiện tại, tôi nghĩ, điều tốt cho một người đó là cứ ở trong cùng một tình trạng như vậy. 27. Có phải bạn đang bị ràng buộc với vợ? Đừng tìm cách thoát ra. Có phải bạn chưa bị ràng buộc với vợ? Đừng kiếm vợ. 28. Nhưng nếu bạn kết hôn, bạn chẳng có tội gì; nếu một trinh nữ kết hôn, nàng cũng chẳng có tội gì. Tuy nhiên sẽ có những chuyện khổ vào thân; và bây giờ thì tôi muốn anh em tránh khỏi điều đó.
29. Thưa anh em, điều tôi nói là thế này: Thời gian bị thu ngắn; cho nên từ bây giờ, những người có vợ, hãy sống như không có; 30. những người than khóc, đừng than khóc; những người vui mừng, đừng vui mừng; những người mua sắm, đừng sở hữu; 31. những người thụ hưởng thế gian, đừng thụ hưởng cho họ nữa – bởi vì hình trạng của thế gian nầy sẽ qua đi.
32. Bây giờ, tôi muốn anh em không phải bận tâm lo lắng. Người không kết hôn thì chuyên lo việc Chúa, tìm cách làm thế nào để vui lòng Chúa. 33. Nhưng người đã kết hôn thì chăm lo việc đời, tìm cách làm thế nào để hài lòng vợ, 34. và bị phân tâm. Phụ nữ không kết hôn hoặc trinh nữ chuyên lo việc Chúa, tìm cách để cả thân thể và tâm linh được thánh sạch; nhưng người đã kết hôn thì chăm lo việc đời, tìm cách làm thế nào để hài lòng chồng.
35. Tôi nói điều nầy vì ích lợi của anh em, không phải để tôi đặt để sự kiềm chế, nhưng đó là điều thích hợp và để anh em chuyên tâm hướng về Chúa, mà không bị chi phối.
36. Nếu người nào đã xử sự không đúng với một thiếu nữ đã hứa hôn với mình – để nàng phải chờ quá tuổi thanh xuân – và rồi cần phải thực hiện điều nên làm, thì hãy để người đó làm; hãy để họ kết hôn, người đó không có tội gì cả. 37. Nhưng nếu ai xác định trong lòng, không bị đòi hỏi, nhưng có thẩm quyền trên ý riêng của mình, và điều này là phải lẽ với lòng của mình, cứ giữ nàng như vậy, người ấy làm một việc tốt. 38. Như vậy, người kết hôn với hôn thê của mình, làm điều tốt; nhưng người không kết hôn, thì sẽ là tốt hơn.
39. Người vợ phải ràng buộc với chồng bao lâu chồng của nàng còn sống. Nếu chồng qua đời, nàng được tự do kết hôn với người mình muốn, miễn là ở trong Chúa. 40. Nhưng theo ý tôi, nàng cứ ở vậy thì có phước hơn. Tôi nghĩ về chính mình, tôi cũng đang có Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
1. Luận đến các điều hỏi trong thơ anh em, tôi tưởng rằng đờn ông không đụng đến đờn bà là hay hơn. 2. Song, cho được tránh khỏi mọi sự dâm dục, thì mỗi người đờn ông phải có vợ, mỗi người đờn bà phải có chồng. 3. Chồng phải làm hết bổn phận đối với vợ, và đối với chồng cũng vậy. 4. Vợ không có quyền tự chủ về thân mình, bèn là chồng; chồng cũng vậy, không có quyền tự chủ về thân mình bèn là vợ. 5. Đừng từ chối nhau, trừ ra khi hai bên ưng thuận tạm thời, để chuyên việc cầu nguyện; rồi trở lại hiệp cùng nhau, kẻo quỉ Sa-tan thừa khi anh em không thìn mình mà cám dỗ chăng. 6. Ấy đó là sự tôi thuận cho phép, chớ chẳng phải sự tôi truyền biểu. 7. Tôi muốn mọi người đều được giống như tôi; song mỗi người đã được ban riêng cho mình bởi Đức Chúa Trời, người nầy thể nầy, kẻ kia thể khác. 8. Vậy, tôi nói với những kẻ chưa cưới gả, và kẻ góa bụa rằng ở được như tôi thì hơn. 9. Song nếu họ chẳng thìn mình được, thì hãy cưới gả; vì thà cưới gả còn hơn để cho lửa tình un đốt.10. Về những kẻ đã cưới gả rồi, thì tôi, nhưng chẳng phải tôi, bèn là Chúa, truyền rằng vợ không nên lìa bỏ chồng, 11. (ví bằng đã phân rẽ nhau, thì nên ở vậy đừng lấy chồng khác; hay là phải lại hòa thuận với chồng mình), còn chồng cũng không nên để vợ.12. Đến như những kẻ khác, chẳng phải Chúa, song là chính tôi bảo họ rằng: Nếu người anh em nào có vợ ngoại đạo bằng lòng ở đời với mình, thì không nên để bỏ. 13. Lại nếu một người đờn bà có chồng ngoại đạo bằng lòng ở đời với mình, thì vợ cũng không nên lìa chồng. 14. Bởi vì, chồng không tin Chúa, nhơn vợ mình được nên thánh, vợ không tin Chúa, nhơn chồng mình tin Chúa được nên thánh; bằng chẳng vậy, con cái anh em nên chẳng sạch, song nay đều là thánh. 15. Nếu kẻ không tin Chúa muốn phân rẽ, thì cho phân rẽ: trong cơn đó, người anh em hay là người chị em chẳng phải cầm buộc gì. Đức Chúa Trời đã gọi anh em ăn ở trong sự bình an. 16. Hỡi kẻ làm vợ kia, biết đâu ngươi sẽ cứu được chồng mình? Hỡi kẻ làm chồng kia, biết đâu ngươi sẽ cứu được vợ mình?17. Rốt lại, ai nấy phải ăn ở theo ơn Chúa đã ban cho mình, và theo như Đức Chúa Trời đã gọi. Ấy đó là điều tôi dạy trong hết thảy các Hội thánh. 18. Có người nào đã chịu phép cắt bì rồi được gọi chăng? nên cứ giữ cắt bì vậy. Có người nào chưa chịu phép cắt bì mà được gọi chăng? thì chớ chịu phép cắt bì. 19. Chịu cắt bì chẳng hề gì, không chịu cắt bì cũng chẳng hề gì; sự quan hệ là giữ các điều răn của Đức Chúa Trời. 20. Ai nầy khi được gọi ở đấng bậc nào, thì phải cứ theo đấng bậc ấy.21. Ngươi đương làm tôi mọi mà được gọi chăng? Chớ lấy làm lo; song nếu ngươi có thể được tự do, thì hãy nhơn dịp đó là hơn. 22. Vì kẻ tôi mọi được Chúa gọi, ấy là kẻ Chúa đã buông tha; cũng một lẽ ấy, ai đương tự do mà được gọi, thì làm tôi mọi của Đấng Christ. 23. Anh em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên tôi mọi của người ta làm chi. 24. Hỡi anh em, ai nầy khi được gọi ở đấng bậc nào, thì phải cứ ở theo đấng bậc ấy trước mặt Đức Chúa Trời.25. Về những kẻ đồng thân, tôi chẳng có lời Chúa truyền; song nhờ ơn thương xót của Chúa, tôi được làm người đáng tin, nên tôi ban lời khuyên bảo. 26. Vậy tôi tưởng vì cớ tai vạ hầu đến, một người nam cứ ở vậy là nên. 27. Có phải ngươi đã bị vấn vương với vợ chăng? Chớ tìm cách mà lìa mình ra. Có phải ngươi chưa bị vấn vương với vợ chăng? Đừng kiếm vợ. 28. Nhưng nếu ngươi lấy vợ, thì chẳng phạm tội gì; và nếu người nữ đồng trinh lấy chồng, thì cũng chẳng phạm tội gì. Song những người cưới gả sẽ có sự khó khăn về xác thịt, và tôi muốn cho anh em khỏi sự đó. 29. Hỡi anh em, vậy thì tôi bảo nầy: thì giờ ngắn ngủi. Từ nay về sau, kẻ có vợ hãy nên như kẻ không có; 30. kẻ đương khóc, nên như kẻ không khóc; kẻ đương vui, nên như kẻ chẳng vui; kẻ đương mua, nên như kẻ chẳng được của gì; 31. và kẻ dùng của thế gian, nên như kẻ chẳng dùng vậy; vì hình trạng thế gian nầy qua đi.32. Vả, tôi muốn anh em được thong thả chẳng phải lo lắng gì. Ai không cưới vợ thì chăm lo việc Chúa, tìm phương cho Chúa đẹp lòng. 33. Song ai cưới vợ rồi thì chăm lo việc đời nầy, tìm cách cho vợ mình thỏa dạ. 34. Người nữ có chồng và đồng trinh cũng khác nhau như vậy: ai không chồng thì chăm lo việc Chúa, đặng cho thân thể và tinh thần đều được thánh; nhưng ai có chồng thì chăm lo các việc đời nầy, tìm cách cho đẹp lòng chồng mình. 35. Tôi nói điều đó vì sự ích lợi cho anh em, chớ chẳng phải để gài bẫy, song để dắt anh em theo lẽ phải, hầu cho không phân tâm mà hầu việc Chúa. 36. Nếu có ai tưởng chẳng nên cho con gái đồng trinh mình lỡ thì, và phải gả đi, thì người đó có thể tùy ý mình mà làm, không phạm tội gì; trong cơn đó, người con gái nên lấy chồng. 37. Song có ai được tự chủ về việc mình làm, không bị sự gì bắt buộc, mà trong lòng đã quyết định cách vững vàng giữ con gái mình đồng trinh, thì nấy làm phải lẽ mà cứ theo như mình đã quyết chí. 38. Thế thì kẻ gả con gái mình làm phải lẽ; song kẻ không gả, còn làm phải lẽ hơn nữa. 39. Chồng còn sống bao lâu, thì vợ phải buột chặt với chồng bấy lâu; nếu chồng chết, vợ được tự do, muốn lấy ai tùy ý, miễn là theo ý Chúa. 40. Nhưng, theo ý tôi, nếu cứ ở vậy, thì có phước hơn. Vả, tôi tưởng tôi cũng có Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Chú Thích: I Cô-rinh-tô Chương: 7
V00B46C007
Tài Liệu: Đèn Linh Ministry
Thư Viện Tin Lành
www.thuvientinlanh.org
Đọc thêm: