Thư Viện Tin Lành: Trang Nhà » Trang Chính » Barabbas – Phần 14d

Barabbas – Phần 14d

IMG_1024

Barabbas

Nobel Văn Chương 1951
Tác giả: Par Lagerkvist
Người dịch: Hướng Dương

Chương 14d:

Thình lình lão cảm thấy một luồng gió nóng hổi từ mặt đất, từ một thế giới khác thổi tới … Trong cơn nửa tỉnh nửa mê, lão lết lên con dốc và thấy mình đang ở giữa các gốc nho.

Lão liền nằm vật xuống đất để nghĩ một chút, đôi mắt nhìn lên bầu trời trống không, có màn đêm đang ngự trị.

Bây giờ thì ở đâu cũng tối. Trên trời cũng như dưới đất. Khắp nơi …

Ba-ra-ba theo con đường Via Appia để trở vào thành phố giữa đêm tối. Lão cảm thấy mình thật cô độc. Không phải vì chẳng có ai đi bên cạnh lão, chẳng có ai từ phía kia đi lại để chạm mặt lão, mà vì lão đang cô đơn trong đêm tối vô tận đang phủ trùm trái đất, cô đơn giữa cả người sống lẫn kẻ chết.

Từ trước lão vẫn cô đơn, nhưng chưa bao giờ nhận thấy rõ ràng như bây giờ. Lão bước đi như vùi mình vào đêm đen, gương mặt già nua trầm lặng hằn vết thẹo mà cha lão đã gắn lên đó cho lão. Và trên bộ ngực già cỗi nhăn nheo của lão, tấm thẻ nô lệ vẫn lủng lẳng giữa đám lông, tấm thẻ trên đó tên của Thượng Đế đã bị xóa đi. Phải, lão đang bị cô độc cả trên trời lẫn dưới đất.

Rồi lão còn bị nhốt trong chính con người của lão, trong cái thế giới của sự chết nơi chính lão nữa. Làm sao để lão thoát ra khỏi đó cho được?

Chỉ có một lần lão được kết chặt với một người, nhưng chỉ được kết chặt bằng những sợi dây xích sắt. Lão chưa hề bị cột chặt bằng vật gì khác hơn những sợi dây xích sắt.

Lão nghe tiếng các bước đi của mình trên mặt đường. Ngoài tiếng động đó ra thì sự im lặng ngự trị khắp nơi, dường như trên đời nầy chỉ có một mình lão. Bóng tối vây phủ lão từ bốn phía. Không một tia sáng, không chỗ nào có ánh sáng cả. Bầu trời không có lấy một ngôi sao, tất cả đều trống vắng hoang vu.

Lão thở rất khó nhọc vì bầu không khí thật nặng nề và nóng bỏng, như là bị sốt vậy – Hay chính lão đang lên cơn sốt, đã ngã bệnh, đã nhiễm lấy cái chết trong lòng đất rồi? Chết? Lão vẫn mang nó trong người. Nó vẫn theo đuổi lão trong chính con người lão, trong những nơi ẩn nấp sâu kín nhất của nội tâm lão, trong những hang chuột của lão, khiến lão tràn đầy lo ngại. Dẫu bây giờ lão đã già nua, không thiết sống nữa, nỗi lo ngại ấy vẫn còn ám ảnh lão mãi mãi. Tuy nhiên lão rất muốn … lão chỉ còn muốn …

Không! Không, đừng chết. Đừng chết!…

Nhưng họ thì lại hội họp nhau trong cái xứ của những kẻ chết để khẩn cầu với Thượng Đế của họ, để kết hợp với Ngài và kết hợp vào nhau. Họ không sợ chết, họ đã thắng hơn nó. Những buổi họp mặt thân hữu, những bữa ăn thân ái của họ … Các con hãy yêu nhau … Các con hãy yêu mến lẫn nhau …

Nhưng khi Ba-ra-ba đến thì họ không còn ở đó nữa.

Rồi lão đi quanh quẩn một mình trong bóng tối, trong những động đá nội tâm và những hang chuột của chính lão …

Họ ở đâu? Những người tự xưng là yêu mến lẫn nhau đó đang ở đâu?

Họ đang ở đâu đêm nay, cái đêm nghẹt thở, mà càng vào sâu trong thành phố dường như lão càng cảm thấy nghẹt thở hơn – cái đêm lên cơn sốt mà người ta cảm thấy khó thở và đang sắp bị chết ngộp này?

Lúc lão quẹo vào một góc phố thì một mùi khét của khói đập ngay vào mắt lão. Nó từ những gian hầm của một ngôi nhà kế cận bốc lên; từng cuộn khói từ gian nhà nằm dưới đất dâng lên, và có cả những ngọn lửa vọt ra khỏi các chấn song sắt … Lão lao mình về hướng đó!
Vừa chạy lão vừa nghe nhiều người khác cũng vừa chạy vừa la: Lửa cháy! Lửa cháy!

Đến một ngả tư, lão nhận thấy trong một con đường băng ngang một ngọn lửa còn dữ dội hơn. Lão rất đỗi ngạc nhiên, không hiểu gì cả … Nhưng thình lình có tiếng người thét lên: “Bọn tín đồ của Christ!” Tiếng la được nhắc lại khắp nơi.

Thoạt đầu lão rất kinh hãi, dường như không nghe rõ điều thiên hạ nói đó. Bọn tín đồ của Christ? … Rồi lão chợt hiểu, tất cả đều trở thành rõ ràng đối với lão.

Bây giờ thì lão hiểu tại sao mình không gặp họ ở đó! Họ đã ở lại đây để phóng hỏa cái thành phố La Mã đáng ghê tởm nầy! Giờ của họ đã điểm! Cứu Chúa của họ đã đến.

Người bị đóng đinh đã trở lại, người của đồi Gô-gô-tha đã trở lại! Để giải phóng nhân loại, để hủy diệt thế gian nầy, như lời Ngài đã hứa! Để hủy hoại nó trong lửa, như Ngài đã hứa! Bây giờ thì Ngài thực sự phô bày quyền lực Ngài! Và lão, Ba-ra-ba sẽ tiếp tay với Ngài! Ba-ra-ba, kẻ đã bị kết án, người anh em cũng bị kết án với Ngài tại đồi Gô-gô-tha sẽ không phản bội Ngài đâu!

Bây giờ thì không! Lần nầy thì không! Bây giờ thì không! Lão đã lao vào khu lửa cháy gần nhất, nhặt một mồi lửa đang cháy và chạy đi để ném qua song sắt của căn hầm một nhà khác. Rồi lão lại đi tìm những mồi lửa khác và quăng vào những chỗ mới, những gian hầm mới! Lão không phản bội đâu! Lão đốt giỏi lắm! Đám cháy sẽ rất đúng nghĩa của nó! Ngọn lửa từ nhà nầy lan sang nhà khác, liếm vào tất cả các vách nhà, tất cả đều bốc cháy!

Và Ba-ra-ba đâm đầu chạy xa hơn để khiến cho ngọn lửa lan tràn. Lão vừa chạy vừa thở hổn hển, với tên của Thượng Đế bị xóa trên ngực. Lão không phản bội Chúa mình, khi Ngài thật sự cần đến lão, khi đã đến lúc, đến giờ phút nghiêm trọng mà mọi sự phải bị hủy hoại! Đám cháy lan rộng! Tất cả chỉ còn là một biển lửa, mênh mông. Cả thế giới, phải rồi, cả thế giới đang bừng cháy!

Coi kìa, nước Ngài đã đến! Coi kìa, nước Ngài đã đến!

(còn tiếp)

Hướng Dương lược dịch

Thánh Kinh Báo – Tháng 7-8/1972
Thư Viện Tin Lành – Tháng 3/2012

Leave a Comment

You must be logged in to post a comment.

©2012-2023 by Thư Viện Tin Lành

Scroll to top